Ngôi nhà cổ có xác chết 41 năm không phân hủy



Tôi tiến lại gần, chợt rùng mình khi thấy một xác người nằm bất
động bên trong quan tài, thanh thản như đang ngủ.

Thời gian gần đây, dư luận không những trong nước, mà cả thế giới
đều rất quan tâm đến ông Lê Vân – người nhiều năm ôm hài cốt vợ ngủ.

Tuy nhiên, ít ai biết rằng, ở An Giang cũng có một câu chuyện gần
tương tự. Một người đã giữ xác anh trai của mình suốt 41 năm trời trong nhà để
thờ cúng, tưởng nhớ, chứ nhất định không đem chôn.

Câu chuyện quanh xác chết này có rất nhiều tình tiết ly kỳ, vô
cùng khó tin.

Nhân chuyện ông Lê Vân ở Quảng Nam, tôi xin kể lại câu chuyện mà
mình đã từng mắt thấy, tai nghe, tay sờ… về một người 41 năm canh xác em trai
trong nhà.
Xác chết 41 năm không phân huỷ.......... T263708
Ông Đinh Trí là người giữ ngôi nhà cổ và xác chết kỳ
lạ.

Mấy năm trước, khi tôi và nhà báo Văn Đức (Báo Công an Nhân dân
thường trú ở Cần Thơ) lang thang ở cửa khẩu Khánh Bình (An Phú, An Giang) để tìm
đường sang Campuchia, đã vô tình nghe được câu chuyện kinh dị về một xác chết
được đặt trong ngôi nhà cổ mấy chục năm không phân hủy. Câu chuyện này được kể
ra từ đám người chuyên sang Campuchia cá độ chọi gà.

Câu chuyện quá lạ lùng, kinh dị khiến chúng tôi bỏ cuộc sang nước
bạn Campuchia để đi tìm căn nhà đó. Thông tin nắm được chỉ là ở huyện Phú Tân,
còn xã nào, ấp nào, thì người cung cấp thông tin không nhớ.

Ngó trên bản đồ, thấy huyện Phú Tân rộng tới hơn 314km2, gồm 2
thị trấn và 16 xã, chúng tôi chợt nản, vì không biết bắt đầu tìm từ đâu. Ghé qua
các cơ quan hành chính của huyện hỏi, ai cũng ngạc nhiên và không tin trên đời
(chưa nói huyện mình) lại có một chuyện kinh dị, kỳ lạ đến thế.
Xác chết 41 năm không phân huỷ.......... T263711
Nhà báo Văn Đức (bên phải) và ông Trí bên quan tài chứa xác
chết 41 năm không phân hủy.

Chẳng còn cách nào khác là đến từng xã để hỏi. Cuộc tìm kiếm xác
chết mấy chục năm không phân hủy trong câu chuyện tào lao của đám cá độ chọi gà
chẳng khác nào người đi câu vác cần ra biển mong gặp được cá lớn.

Sau hai ngày ròng rã dò hỏi, đi hết mấy trăm km đường đất đỏ bụi
mù, xuyên qua không biết bao nhiêu làng ấp, chúng tôi cũng nắm được một thông
tin mong manh của anh lái đò trên sông Tiền: “Tôi cũng có nghe chuyện này, nhưng
chưa tận mắt. Hình như ở xã Phú Thạnh”.

Tiếp tục vòng vèo hết 30km đường đất, chúng tôi mới tìm được xã
Phú Thạnh, nằm bên sông Tiền Giang. Ở đây, ai cũng biết chuyện về xác chết kỳ lạ
này. Xác chết được cất giữ trong một ngôi nhà cổ ở ấp Phú Lộc.

Hỏi nhà ông Đinh Trí, ai cũng biết rất rõ. Ông Trí không nổi
tiếng vì giàu có, chơi sang, mà nổi tiếng vì ông sở hữu một ngôi nhà cổ tuyệt
đẹp do tổ tiên để lại, và đặc biệt, trong ngôi nhà cổ đó, có xác người anh trai
của ông đã chết cách nay 41 năm.
Xác chết 41 năm không phân huỷ.......... T263713
Quan tài chứa xác chết được đặt trên hai chiếc ghế băng trên
gác xép của căn nhà cổ.

Ngôi nhà được làm toàn bằng gỗ quý đã lên màu đen bóng, rộng tới
hơn trăm mét vuông, tọa lạc giữa vùng sông nước. Theo người dân quanh vùng, ngôi
nhà này đã có ngót 130 năm tuổi. Phải là một phú gia thời phong kiến mới được ở
trong một ngôi nhà lớn như thế. Ngôi nhà này hiện tại do ông Đinh Trí cai
quản.

Chúng tôi bước vào nhà, gia chủ là ông Trí tiếp đón không mặn mà
lắm. Đó là thái độ của một người suốt ngày phải tiếp những kẻ tò mò, rất mất
thời gian mà không mang lại lợi ích gì.

Khi chúng tôi giới thiệu là nhà báo, ông lại càng lạnh nhạt hơn.
Ông Trí kêu khổ: “Mấy chục năm nay, tôi toàn phải đóng cửa ra đồng làm việc,
hoặc trốn qua hàng xóm chơi, chứ ở nhà thì chỉ mất thời gian tiếp khách. Khó
chịu nhất là những người mê vé số, đề đóm, cờ bạc. Họ van nài xin tôi mở cửa
phòng cho vào thắp nhang khấn vái anh tôi để xin trúng số, thắng cờ bạc. Lại có
người đến ngồi bên quan tài anh tôi khóc lóc, gọi anh tôi là Thánh, rồi nhờ
Thánh hại chết người đàn bà cướp chồng của chị ta. Người ta đem đủ chuyện hỷ nộ
ái ố đến "hành" anh tôi khiến tôi rất đau lòng…”.
Xác chết 41 năm không phân huỷ.......... T263716
Có thể nhìn rõ xác chết khô qua lớp kính ốp mặt trên của quan
tài.

Sau ngót giờ đồng hồ ngồi nghe ông Trí kể khổ, giường như đã trút
được nỗi lòng, người đàn ông đậm chất Nam Bộ này bỗng cởi lòng hơn. Ông mong
muốn tôi chuyển lời ông đến các nhà khoa học đầu ngành ngoài Hà Nội hãy vào An
Giang một chuyến để nghiên cứu, tìm hiểu và lý giải giúp gia đình, dòng họ ông
vì sao xác anh trai ông lại không phân hủy được dù đã chết tới mấy chục năm
rồi.

Ông Trí dẫn chúng tôi vào gian trong ngôi nhà cổ, trèo lên gác
xép. Theo lời ông Trí, từ ngày anh trai ông mất, cha ông đã biến chỗ ngủ của anh
em ông thành gian thờ và nơi để xác anh trai ông. Ban thờ cổ bằng gỗ có khắc chữ
Hán được bài trí khá giản dị với một bát nhang. Phía trên ban thờ treo ảnh Bồ
Tát.

Ngay dưới nền gác xép là một chiếc áo quan kê trên hai chiếc ghế
băng. Áo quan được làm bằng gỗ tốt, chưa hề mối mọt, quét sơn ta nên trông còn
rất mới. Mặt trên áo quan ốp kính trong suốt. Tôi tiến lại gần, chợt rùng mình
khi thấy một xác người nằm bất động bên trong, thanh thản như đang ngủ…

Theo VTC